古风其四十七读音参考

gǔ fēng qí sì shí qī
古风其四十七

táo huā kāi dōng yuán.
桃花开东园。
hán xiào kuā bái rì.
含笑夸白日。
ǒu méng dōng fēng róng.
偶蒙东风荣。
shēng cǐ yàn yáng zhì.
生此艳阳质。
shēng yī zuò jīn
(生一作矜)
qǐ wú jiā rén sè.
岂无佳人色。
dàn kǒng huā bù shí.
但恐花不实。
wǎn zhuǎn lóng huǒ fēi.
宛转龙火飞。
líng luò zǎo xiāng shī.
零落早相失。
jù zhī nán shān sōng.
讵知南山松。
dú lì zì xiāo sè.
独立自萧瑟。
cǐ shī yī zuò
(此诗一作
fú róng jiāo lǜ bō.
芙蓉娇绿波。
táo lǐ kuā bái rì.
桃李夸白日。
ǒu méng chūn fēng róng.
偶蒙春风荣。
shēng cǐ yàn yáng zhì.
生此艳阳质。
qǐ wú jiā rén sè.
岂无佳人色。
dàn kǒng huā bù shí.
但恐花不实。
wǎn zhuǎn lóng huǒ fēi.
宛转龙火飞。
líng luò hù xiāng shī.
零落互相失。
jù zhī líng hán sōng.
讵知凌寒松。
qiān zǎi zhǎng shǒu yī.
千载长守一。
)

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。...