汉宫春(见早梅呈吕一郎中郑四六监岳)读音参考

hàn gōng chūn jiàn zǎo méi chéng lǚ yī láng zhōng zhèng sì liù jiān yuè
汉宫春(见早梅呈吕一郎中郑四六监岳)

xuě mǎn jiāng tóu, guài yī zhī bù nài, bù lòu wēi yáng.
雪满江头,怪一枝不耐,不漏微阳。
shī rén yuè yàng yǎn qiǎn, zǎo zì chéng zhāng.
诗人越样眼浅,早自成章。
qún pā rú xiù, dào nà shí zhēng ài chūn zhǎng.
群葩如绣,到那时、争爱春长。
xū zhī dào, wèi tōng chūn xìn, shì shuí bǎo shì fēng shuāng.
须知道,未通春信,是谁饱试风霜。
kān xiào hóng lú huà gé, wèn cóng lái hán qì, sǔn shén róng guāng.
堪笑红炉画阁,问从来寒气,损甚容光。
zhī tóu yǒu huā píng hǎo, yìng dài xīn zhuāng.
枝头有花凭好,映带新妆。
hán chuāng chóu jué, xiù qīng fēn bù liào jī cháng.
寒窗愁绝,嗅清芬、不料饥肠。
dōu yuán shì, cǐ jūn xiǎo yì, fèi tā wàn zhǒng xiāo xiáng.
都缘是,此君小异,费他万种消详。

陈亮

陈亮(1143—1194)原名汝能,后改名陈亮,字同甫,号龙川,婺州永康(今属浙江)人。婺州以解头荐,因上《中兴五论》,奏入不报。孝宗淳熙五年,诣阙上书论国事。后曾两次被诬入狱。绍熙四年光宗策进士第一,状元。授签书建康府判官公事,未行而卒,谥号文毅。所作政论气势纵横,词作豪放,有《龙川文集》《龙川词》,宋史有传。...