赠抱麻刘舍人读音参考

zèng bào má liú shè rén
赠抱麻刘舍人

jùn zhèng jīn liáng lì, mén fēng gǔ jìn shēn.
郡政今良吏,门风古缙绅。
wàn nián táng shè jì, yí gè kū má rén.
万年唐社稷,一个哭麻人。
fèn liè shēn xiān sǐ, fū yáng qì yì zhēn.
愤烈身先死,敷扬气益贞。
tiān hū zī dà bǎo, tài yǐ jiàn zhōng chén.
天乎资大宝,泰矣见忠臣。
dé zuì zhōng duō gù, tóu huāng qǐ shì zhūn.
得罪钟多故,投荒岂是迍。
yù hán fāng zhòng sè, sōng gǔ gèng qīng cūn.
玉寒方重涩,松古更青皴。
péng cR níng wéi bái, lóng duō qǐ zhǐ xún.
鹏cR宁唯白,龙多岂止荀。
dào gū shū yǒu xuě, ēn zhòng lèi yíng jīn.
道孤梳有雪,恩重泪盈巾。
yù shǔ xū píng cǎo, chéng zhōu bì zhàng rén.
喻蜀须凭草,成周必仗仁。
sān fēng xiāo gàn qiè, wàn lǐ wò ēn xīn.
三峰宵旰切,万里渥恩新。
fù fú yán wú lèi, yī liú dé yǒu lín.
赋鵩言无累,依刘德有邻。
fēng qī rén zǔ mào, shǔ yà shǐ yún chén.
风期仁祖帽,鼠讶史云尘。
chán sǒu zhī hé xìng, xuán tán yǒu sù yīn.
禅叟知何幸,玄谈有宿因。
shuāng xī féng lù hǎi, jīng zhǔ yù píng jīn.
双溪逢陆海,荆渚遇平津。
luò rì chóu wén dí, hé rén wéi tǔ yīn.
落日愁闻笛,何人为吐茵。
shēng tú xī jiàng huà, huán hǎi yǎng jīng lún.
生徒希匠化,寰海仰经纶。
jí yù chán shēng lǎo, nián fēng yǔ dī pín.
疾愈蝉声老,年丰雨滴频。
liú qiú shī dì zǐ, shí xǐ yī xiāng qīn.
刘虬师弟子,时喜一相亲。

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。...