浪淘沙慢读音参考

làng táo shā màn
浪淘沙慢

xiǎo yīn zhòng, shuāng diāo àn cǎo, wù yǐn chéng dié.
晓阴重,霜凋岸草,雾隐城堞。
nán mò zhī chē dài fā, dōng mén zhàng yǐn zhà què.
南陌脂车待发,东门帐饮乍阕。
zhèng fú miàn chuí yáng kān lǎn jié.
正拂面、垂杨堪揽结。
yǎn hóng lèi yù shǒu qīn zhé.
掩红泪、玉手亲折。
niàn hàn pǔ lí hóng qù hé xǔ? jīng shí xìn yīn jué.
念汉浦、离鸿去何许?经时信音绝。
qíng qiē, wàng zhōng dì yuǎn tiān kuò.
情切,望中地远天阔。
xiàng lù lěng fēng qīng, wú rén chù, gěng gěng hán lòu yàn.
向露冷风清,无人处,耿耿寒漏咽。
jiē wàn shì nán wàng, wéi shì qīng bié.
嗟万事难忘,惟是轻别。
cuì zūn wèi jié, píng duàn yún liú qǔ xī lóu cán yuè.
翠尊未竭,凭断云、留取西楼残月。
luó dài guāng xiāo wén qīn dié, lián huán jiě jiù xiāng dùn xiē.
罗带光消纹衾叠,连环解、旧香顿歇。
yuàn gē yǒng qióng hú qiāo jǐn quē.
怨歌永、琼壶敲尽缺。
hèn chūn qù bù yú rén qī, nòng yè sè kōng yú mǎn dì lí huā xuě.
恨春去、不与人期,弄夜色、空馀满地梨花雪。

周邦彦

周邦彦(1056年-1121年),中国北宋末期著名的词人,字美成,号清真居士,汉族,钱塘(今浙江杭州)人。历官太学正、庐州教授、知溧水县等。徽宗时为徽猷阁待制,提举大晟府。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严。语言典丽精雅。长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。旧时词论称他为“词家之冠”。有《清真集》传世。...